Nợ duyên lặn lội cánh cò
Giòng sông đời đẩy xa bờ xa quê
Sớm chiều khuya tối một bề
Chăm chăm cái gánh lê thê chất chồng
Giòng sông đời đẩy xa bờ xa quê
Sớm chiều khuya tối một bề
Chăm chăm cái gánh lê thê chất chồng
Câu hát văng vẳng bên tai tôi , làm tôi càng nhớ tới chị - Chị Năm của tôi .
Chị tôi là một cánh cò lặn lội bờ sông, cánh cò sinh ra có cha mẹ mà không sống với cha mẹ ……
Chị sinh cùng cha cùng mẹ với tôi nhưng lại kém may mắn hơn tôi rất nhiều . Tôi được sống trong vòng tay ba má cho tới khi đi du học nơi trời Âu . Sau này lấy chồng sinh con vẫn được ba má chăm sóc .
Còn chị được sinh ra ở chiến khu Hòn Hèo ( Thuộc Huyện Ninh Hòa , Khánh Hòa) . Ở chiến khu thời chống Pháp điều kiện sống thiếu thốn nên ba má tôi đành phải gởi cho một cơ sở CM nuôi nấng . Khi hiệp định Giơ ne vơ ký kết – ba má tôi tham gia kháng chiến chông Pháp phải tập kết ra Bắc . Vì nghĩ theo như tinh thần Hiệp định là chỉ đi tạm thời 2 năm và sẽ quay trở lại đoàn tụ với gia đình nên ba má tôi chỉ mang tôi đi theo . còn chị và các anh chị khác tạm thời ở lại với ba má nuôi . Ai dè .. Chiến tranh kéo dài tới hơn 20 năm . Thật là nghiệt ngã .
Cũng từ đó , hình ảnh của các anh chị tôi chỉ có trong tâm trí tôi qua lời kể của ba má . Ở miền Bắc,Tết năm nào ba má tôi cũng ngồi ngậm ngùi nhớ các con trong tiếng pháo đón xuân . Ông bà thương nhất chị vì chị nhỏ nhất .
Lúc ba má tôi tập kết ra Bắc , chị mới 5 tuổi
Cuộc hội ngộ này mới giúp chị em chúng tôi hiểu nhau nhiều . Chị em ruột mà sau gần 60 năm mới hiểu rõ được nhau – tôi đã được ở với chị những 7 tuần .Chị vẫn như ngày nào , khi còn con gái . Sống ở nước Mỹ và con cái đã trưởng thành nhưng vẫn giữ nguyên đức tính tần tảo . Công việc của chị buổi sáng mở mắt ra là đọc báo để tìm ra những món hàng giảm giá . cắt những coupon từ 1-10$ được tặng khi mua hàng để rồi tối đó sau khi đi làm về ghé siêu thị mua đồ ăn và nhu yếu phẩm cho cả nhà
Tiền đâu có thiếu nhưng chị vẫn chăm chỉ trồng và thu hoạch rau quả . Để rôi lại chia cho đàn em chồng và đàn con đã có gia đình
Chị nấu ăn rất ngon . cuối tuần con cháu về nhà đầy đàn để thưởng thức các món ăn do chị nấu và để rồi khi về mỗi đứa giỡ theo một bọc về nhà . Đã !
Làm nghề cắt tóc nên cả nhà được nhờ . Ai cũng bị chị đè ra cât tóc mỗi khi thấy ngứa mắt
Chồng ..
Cháu ngoại
Heeee. Nghe tin Thái Lan đị lụt . Thói quen tích trữ của chị vẫn còn . Sống ở Mỹ mà sợ đói - Mua gạo tích trữ . Băt anh rể khiêng gần chết với 6 bao gạo to tướng
Khi tôi qua tới nơi . mặc dù tuổi đã thuộc U60 rồi nhưng vẫn bị liệt vào hạng con nít như mấy đứa con cháu chị .
Sáng 8h dậy đã thấy trên bếp một tô phở hấp dẫn như thế này
Chị là tướng trong gia đình .Bên tôi thì chị là thứ năm nhưng phía chồng chị là thứ hai .Chồng con và đám em chồng chị nghe lời răm rắp . Heeeee. Tôi cũng không ngoại lệ khi qua tới nơi . Chị vẫn thường nói : “ Chị không vậy thì làm sao 6 đứa con chị nên người “ . Tôi chịu.
Các bạn cũng đã biết vụ tôi đi off xuyên lục địa với CB và CT .Nghe tin tôi sắp đi họp mặt với bạn, chị chăm sóc cho tôi từng cái áo cái quần. Chừng tới ngày đi, chị tá hỏa nghe tôi nói đi gặp bạn " ảo" chưa hề quen biết ngoài đời trước đây. Chị bắt đầu lo lắng, họ là ai, họ ra sao ! Bao nhiêu chuyện lừa gạt , bắt cóc, giết người , hãm hiếp diễn ra trong đầu chị. Chị hậm hực đi ra đi vào đứng ngồi không yên. Anh CB lái xe tới đón tôi, chị nhìn con người râu ria chị phát hoảng, chị giục anh rể ... ghi chép số xe, phòng khi tôi về muộn là chị ... báo cảnh sát! May mắn là chúng tôi gặp bạn tốt, và chị thở phào đón con em ham chơi được thả về. Nhưng mấy hôm sau giữ tiệt tôi ở nhà, không cho xổng ra đi riêng với bạn ảo nào nữa Hiiiii . Chi thuyết giáo cho tôi cả tuần .
Bây giờ mới kể . Vụ tôi đi xem khu Castro – khu đồng tính là phải rình trốn đi đấy chứ . Chị mà biết tôi hư hỏng vậy chắc không tha cho tôi đâu . Mong rằng bà con trong Mul không hở ra cho chị biết điều này .
Sống ở Mỹ hơn 30 năm nhưng con người chị vẫn không lai căng tý nào . Không ăn đồ Mỹ . Món ăn khoái khẩu của chị vẫn là cá kho , mắm quẹt + dưa leo , bánh xèo …
Con người chị vẫn rất Ninh hòa kể cả giọng nói . Ai đã gặp 2 chị em tôi nếu không nói ra không ai biết là chị em ruột . Tôi nói tiếng Băc ( Hải Phòng ) còn chị nói tiếng Ninh Hòa.
Tôn ti trật tự trong gia đình vẫn giữ vững . Cô cháu chúng tôi – chị của Trangluong , khi gặp, chị vẫn kêu con và xưng dì ngọt sớt mặc dù chỉ lớn hơn cháu có 1 tuổi . Heee. Và nửa đêm chúng tôi gặp nhau cứ rì rầm to nhỏ bị chị quát cho một trận . Nửa đêm còn đè đầu cháu ra cắt tóc , gội đầu, sấy tóc cho ... rồi mới được ngủ ! Hehe
Về nhà được gần 1 tháng nhưng hình ảnh chị vẫn luôn bên tôi
Mong rằng chúng tôi sẽ lại gặp nhau .
Chị tôi là một cánh cò lặn lội bờ sông, cánh cò sinh ra có cha mẹ mà không sống với cha mẹ ……
Chị sinh cùng cha cùng mẹ với tôi nhưng lại kém may mắn hơn tôi rất nhiều . Tôi được sống trong vòng tay ba má cho tới khi đi du học nơi trời Âu . Sau này lấy chồng sinh con vẫn được ba má chăm sóc .
Còn chị được sinh ra ở chiến khu Hòn Hèo ( Thuộc Huyện Ninh Hòa , Khánh Hòa) . Ở chiến khu thời chống Pháp điều kiện sống thiếu thốn nên ba má tôi đành phải gởi cho một cơ sở CM nuôi nấng . Khi hiệp định Giơ ne vơ ký kết – ba má tôi tham gia kháng chiến chông Pháp phải tập kết ra Bắc . Vì nghĩ theo như tinh thần Hiệp định là chỉ đi tạm thời 2 năm và sẽ quay trở lại đoàn tụ với gia đình nên ba má tôi chỉ mang tôi đi theo . còn chị và các anh chị khác tạm thời ở lại với ba má nuôi . Ai dè .. Chiến tranh kéo dài tới hơn 20 năm . Thật là nghiệt ngã .
Cũng từ đó , hình ảnh của các anh chị tôi chỉ có trong tâm trí tôi qua lời kể của ba má . Ở miền Bắc,Tết năm nào ba má tôi cũng ngồi ngậm ngùi nhớ các con trong tiếng pháo đón xuân . Ông bà thương nhất chị vì chị nhỏ nhất .
Lúc ba má tôi tập kết ra Bắc , chị mới 5 tuổi
Làm nghề cắt tóc nên cả nhà được nhờ . Ai cũng bị chị đè ra cât tóc mỗi khi thấy ngứa mắt
Chồng ..
Cháu ngoại
Heeee. Nghe tin Thái Lan đị lụt . Thói quen tích trữ của chị vẫn còn . Sống ở Mỹ mà sợ đói - Mua gạo tích trữ . Băt anh rể khiêng gần chết với 6 bao gạo to tướng
Khi tôi qua tới nơi . mặc dù tuổi đã thuộc U60 rồi nhưng vẫn bị liệt vào hạng con nít như mấy đứa con cháu chị .
Sáng 8h dậy đã thấy trên bếp một tô phở hấp dẫn như thế này
Chị là tướng trong gia đình .Bên tôi thì chị là thứ năm nhưng phía chồng chị là thứ hai .Chồng con và đám em chồng chị nghe lời răm rắp . Heeeee. Tôi cũng không ngoại lệ khi qua tới nơi . Chị vẫn thường nói : “ Chị không vậy thì làm sao 6 đứa con chị nên người “ . Tôi chịu.
Các bạn cũng đã biết vụ tôi đi off xuyên lục địa với CB và CT .Nghe tin tôi sắp đi họp mặt với bạn, chị chăm sóc cho tôi từng cái áo cái quần. Chừng tới ngày đi, chị tá hỏa nghe tôi nói đi gặp bạn " ảo" chưa hề quen biết ngoài đời trước đây. Chị bắt đầu lo lắng, họ là ai, họ ra sao ! Bao nhiêu chuyện lừa gạt , bắt cóc, giết người , hãm hiếp diễn ra trong đầu chị. Chị hậm hực đi ra đi vào đứng ngồi không yên. Anh CB lái xe tới đón tôi, chị nhìn con người râu ria chị phát hoảng, chị giục anh rể ... ghi chép số xe, phòng khi tôi về muộn là chị ... báo cảnh sát! May mắn là chúng tôi gặp bạn tốt, và chị thở phào đón con em ham chơi được thả về. Nhưng mấy hôm sau giữ tiệt tôi ở nhà, không cho xổng ra đi riêng với bạn ảo nào nữa Hiiiii . Chi thuyết giáo cho tôi cả tuần .
Bây giờ mới kể . Vụ tôi đi xem khu Castro – khu đồng tính là phải rình trốn đi đấy chứ . Chị mà biết tôi hư hỏng vậy chắc không tha cho tôi đâu . Mong rằng bà con trong Mul không hở ra cho chị biết điều này .
Sống ở Mỹ hơn 30 năm nhưng con người chị vẫn không lai căng tý nào . Không ăn đồ Mỹ . Món ăn khoái khẩu của chị vẫn là cá kho , mắm quẹt + dưa leo , bánh xèo …
Con người chị vẫn rất Ninh hòa kể cả giọng nói . Ai đã gặp 2 chị em tôi nếu không nói ra không ai biết là chị em ruột . Tôi nói tiếng Băc ( Hải Phòng ) còn chị nói tiếng Ninh Hòa.
Tôn ti trật tự trong gia đình vẫn giữ vững . Cô cháu chúng tôi – chị của Trangluong , khi gặp, chị vẫn kêu con và xưng dì ngọt sớt mặc dù chỉ lớn hơn cháu có 1 tuổi . Heee. Và nửa đêm chúng tôi gặp nhau cứ rì rầm to nhỏ bị chị quát cho một trận . Nửa đêm còn đè đầu cháu ra cắt tóc , gội đầu, sấy tóc cho ... rồi mới được ngủ ! Hehe
Về nhà được gần 1 tháng nhưng hình ảnh chị vẫn luôn bên tôi
Mong rằng chúng tôi sẽ lại gặp nhau .