Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2012

Nàng tiên cá Kim Hoàn




Tại khu vườn nhà Mlan, Kim Hoàn thật là rực rỡ dười nắng vàng .Tớ đang xui nàng đi đóng phin . Hiiiii

Photobucket
--> Read more..

Nàng tiên cá Kim Hoàn




Tại khu vườn nhà Mlan, Kim Hoàn thật là rực rỡ dười nắng vàng .Tớ đang xui nàng đi đóng phin . Hiiiii

Photobucket
--> Read more..

Cuối tuần thư giãn với lễ hội "chym " ở Nhật

--> Read more..

Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

Thăm nhà Từ Đường của Mộng Lan





Như đã hẹn trước , Bống cùng Kim Hoàn và anh Đờn sáng nay đi thăm nhà từ đường của Mlan . Tới nơi đã có Mlan và Thanh Mỹ đón để dẫn đường . Nhà từ đường này là một khu nhà cổ nằm tại xã Diên sơn , huyện Diên Khánh -Khánh Hòa
Bươc vào cổng là hàng cau và sứ thơm ngát . Phía trong vườn là một vườn cây cảnh có giá trị : Mai , ổi , lộc vừng , sứ , hướng dương , hoa giấy ...và hồ cá đẹp tuyệt vời . Cảnh đẹp nên người vô đó cũng như tiên . Heeee. Mời các bạn cùng xem nhé


Photobucket
--> Read more..

Kẹp cổ vẫn vui

--> Read more..

Lấy chồng làm gì nhỉ

Photobucket


“Khi nào lấy chồng?”, đó là mẫu câu tôi hay nghe nhất. Như thể đã là phụ nữ thì cần phải có một ông chồng để phụ thuộc, để phục vụ, để chăm sóc, thì mới sống nổi.

Người hỏi câu đó có thể là đàn bà có chồng có con tỏ vẻ hạnh phúc, cũng có khi là đàn bà có chồng có con đầu tắt mặt tối, cũng có lúc là đàn bà có chồng chưa con nhưng kiêm nghề ô sin cho chồng…

Mỗi lần nghe hỏi, tôi đều thấy buồn cười. Cứ như thể không lấy chồng thì không ra người ngợm gì, thì thê thảm lắm, kỳ dị lắm. Nhưng hễ tôi hỏi lại “Lấy chồng để làm gì hả chị?”, thì các bà các chị đều ngớ ra, chẳng biết trả lời sao, hoặc càng thấy tôi là “thứ con gái dở hơi”.

Vậy lấy chồng để làm gì?

Vì phụ nữ cần có chỗ nương tựa ư?

Tôi nghĩ nếu vì lý do này thì các chị nên tỉnh táo nhìn lại. Trong tất cả những gia đình mà tôi biết, phụ nữ thật ra mới chính là trụ cột trong nhà. Phụ nữ lo cơm nước, cân đong ngân sách, chăm con bệnh, quán xuyến mọi thứ. Ông chồng nào mà biết phụ vợ một tay (phụ, và chỉ cần phụ một tay thôi nhé) thì đã được ngưỡng mộ như sao Hollywood, cô vợ ấy coi như “phước tám đời”. Vậy thì nhìn cho đúng sự thật đi, ai nương tựa ai?

Còn để nương tựa về mặt tài chính thì xin lỗi nhé, phụ nữ ngày nay đều phải đi làm như đàn ông, thu nhập thì cũng tương đương, có gì mà phải nương tựa? Tôi hoàn toàn có thể tự mua nhà, mua xe, chi trả các hóa đơn, chẳng cần phải có chồng nuôi.

Đó là chưa nói đến một bộ phận rất lớn các anh đàn ông vô trách nhiệm, tiền mình làm ra thì xài phung phí (đàn ông mà, phóng khoáng mà!), chừa được một mẩu nhỏ đưa cho vợ là coi như xong, còn lại thì em cứ “trổ tài tề gia” em nhé.

Lấy chồng để có con ư?

Làm mẹ là bản năng của phụ nữ, lý do này nghe cũng hợp lý đấy. Nhưng đâu cần phải lấy chồng mới có con được. Tôi có không ít bạn bè chọn cách làm mẹ đơn thân, vất vả thì có đấy, nhưng dù sao vẫn còn đỡ hơn những chị vừa nuôi con, vừa nuôi chồng, hoặc vừa nuôi
con, vừa oán hờn ông chồng vô trách nhiệm.

Mới tháng trước thôi, tôi đi thăm 2 cô bạn cùng có con chưa đầy tháng, một có chồng, một không chồng. Chưa tìm được ô sin, cả 2 bà mẹ trẻ đều một mình đánh vật với tã, sữa. Tôi xin nhấn mạnh là cả 2 đều đánh vật một mình, vì ông chồng kia thì bận… đi họp lớp cũ. Với tôi, bà mẹ trẻ không chồng xem ra còn hạnh phúc hơn, ít nhất thì chẳng phải bực bội nguyền rủa ai trong lúc chăm con.

Thật tội nghiệp, những phụ nữ lúc nào cũng vất vả tất bật vì chồng, mà thậm chí không đặt câu hỏi xem mình vất vả tất bật như vậy để làm gì.

Người ta không hỏi tôi “Em có hạnh phúc không?”, “Em có vui không?”, mà hỏi “Khi nào lấy chồng?”. Như thể phụ nữ sẽ không sống nổi nếu không lấy chồng. Như thể cần phải có một ông chồng để phụ thuộc, để phục vụ, để chăm sóc, thì mới sống nổi.

Đàn ông chỉ hay ho khi còn là người yêu

Nhưng xin đừng hiểu nhầm là tôi mắc “hội chứng” căm thù đàn ông nhé. Không hề. Đàn ông khiến cuộc sống này sinh động hơn đấy chứ. Tôi vẫn hẹn hò, vẫn có bạn trai, tôi chỉ không phải là loại phụ nữ “phải có đàn ông thì mới sống được”, “phải lấy chồng thì mới hãnh diện”.

Vả lại, đàn ông khi làm người yêu thì còn hay, chứ còn rước về làm chồng thì chẳng khác nào rước một đứa trẻ hư không thể cải tạo, vừa ngỗ ngược vừa lười biếng, lại hay đòi hỏi.

“Khi nào lấy chồng?”, những phụ nữ hỏi tôi câu đó, không phải ai cũng có hạnh phúc với ông chồng của mình. Từ những “chuyện nhỏ” như chồng đi làm về chỉ biết nằm xem ti vi, nhà có đàn ông mà bóng đèn hư vòi nước rỉ đều phải gọi thợ, cho đến “chuyện lớn” như một tuần nhậu 7 bữa, bồ bịch lăng nhăng…

Họ mệt mỏi, phiền muộn, khổ sở, vất vả vì cãi cọ. Vậy mà họ vẫn ái ngại nhìn tôi – vốn đang sống hạnh phúc cuộc đời mình, và hỏi “Khi nào lấy chồng?”.


(Thanh Thảo)
--> Read more..

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

Anh Đờn đi học khiêu vũ




Về Nha trang dài ngày . Chả biết làm gì . Sáng nay Bống mục kích CLB khiêu vũ Đức Quyên ( Vũ sư -con rể Kim Hoàn ). Thú vị thật - bắt gặp anh Đờn và Kim Hoàn đang ra sức tập môn thể thao mà Bống yêu thích . Hai người tập cũng hăng ra phết , chả mấy lúc mà anh Đờn có thể làm kép trong làng Mul chúng ta - anh Khánh và Cosu đỡ chảnh. Heeee
Mời bà con chiêm ngưỡng
--> Read more..

Bất ngờ lớn

--> Read more..

Thứ Ba, 13 tháng 3, 2012

Mul dở hơi quá . Reply lúc được lúc không . Pà con thông cảm nha

--> Read more..

Nhàn cư vi bất thiện

Lần này về Nha trang Bống ở lâu - Gần 2 tuần . Mới có 5 ngày là xong mọi việc . Còn những 8 ngày nữa ta biết làm gì nhỉ .
Bàn với Kim Hoàn tổ chức đi chơi một chuyến . Alo cho Thanh Mỹ ngay và hôm sau lên đường
Đến nơi - Trời ! Sao mà đẹp thế nhỉ ?Cái  nhà này làm từ năm 1935 cơ đấy

Photobucket

Tranh thủ tạo dáng chụp với cây và hoa

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Nhìn  kìa cây cau và dây trầu"

Photobucket

Photobucket

Cả mít nữa

Photobucket

Chuối và vú sữa .

Photobucket

Chả cần chủ nhà có đồng ý hay không Bống và Kim Hoàn xông ra hái . Ngon thế

Photobucket

Photobucket

Trái bưởi to chưa kìa .

Photobucket

Trong vòng 15 phút chúng tớ vặt gần hết vườn vú sữa . Không biết chủ nhà có nóng mặt không ? Kệ . Lâu ngày mà.
Hái đầy cốp xe rồi ta đi kiếm gì ăn nhỉ ? Cả bọn đáp vô quán bánh ướt Quê Hương

Photobucket

Từ sáng giờ chưa ăn gì . Lo phá vườn tược . Đói rồi . Đi ăn thôi

Photobucket

Ngon ghê

Photobucket

Đói vậy mà anh chàng này còn chê dở và đòi đút mới ăn . Gớm

Photobucket

Chúng tớ cắm đầu ăn . Khi ngẩng lên . Úi cha - mới chỉ có 43 dĩa và 4 dĩa chả

Photobucket

Photobucket

Ra về vui vẻ với cốp trái cây . Heeeee . Cám ơn chủ nhà nhé . Lần sau Bống dẫn làng Mul Sài gòn ra phá nữa nha
--> Read more..

Dụ dỗ trai tân . Heeeeeeee

--> Read more..

Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012

Trưa mai vào lúc 12h HTV9 có phát chương trình Bống và các bạn thi " Bước nhảy xì- teen tại công viên Lê Thi Riêng . Heeee. Bà con xem rồi vote cho Bống nha . Cám ơn và hậu tạ

--> Read more..

Tình & cái ao làng

Cuối tuần . Mul . lại vắng hoe . Buồn buồn Bống dạo các báo . Tình cờ bắt gặp chuyện ngắn của Nguyễn Quang Lập ( Blogger Que choa) . Vốn ngưỡng mộ ông này . Mời bà con thưởng thức

(TNTS) Mình quen M. trên một chuyến xe buýt từ Hà Nội lên Sơn Tây giáp tết năm 1980, những ngày đầu nhập ngũ. Xe chật quá mà thân nhau. Hôm ấy xe chật như nêm, mình đứng úp thìa ép sát M. Chẳng có cảm giác gì, chỉ thấy nóng. Xe thì chạy chậm như rùa, lâu lâu lại dừng lại bắt khách, lại ép chặt vào nhau, nóng kinh khủng. Bỗng M. cào nhẹ vào sườn mình. Lúc đầu mình tưởng chị chàng gợi tình, nghĩ bụng con bé này ghê thật, nóng thế mà nó còn máu được.

M. lại cào nhẹ sườn mình, lúc này mình mới nhận ra có tay ai đó đang thọc vào quần M. Chắc không phải sờ soạng, nó đang ăn cắp tiền. M. sợ không dám lên tiếng. Mình chụp lấy cái tay vặn một cái, nói tay thằng nào đây. Cái tay cố rụt khỏi tay mình, nó càng rụt mình càng vặn. Thì ra tay của thằng cu con 15 tuổi, một thằng ăn cắp! Thằng cu con kêu oai oái, khẩn khoản xin. Khi mọi người ồn lên, nói gì đấy gì đấy, ăn cắp à, ăn cắp phải không, cũng là lúc xe dừng đón khách. Mình thả tay thằng cu cho nó chạy thoát, sợ người ta đánh hội đồng chết nó tội.

Từ đó M. coi mình như Lục Vân Tiên cứu Kiều Nguyệt Nga, đòi trả ơn cho bằng được, nói nhờ anh nên anh trai em mới có vợ. Thì ra trong quần cô lúc đó có ba ngàn đồng, tiền bố cô gửi về cho anh trai cưới vợ. Lâu lâu M. lại đến chỗ mình trú quân, chẳng nói gì chỉ nói chuyện ơn nghĩa. M. nói nhiều quá mình đâm ngượng, mỗi lần thấy bóng cô là mình chuồn thẳng.

 
Ảnh: Trần Quang

Một chiều M. chặn mình giữa đường đồi, mở to mắt nhìn mình, nói sao anh trốn em, em xấu xí vô duyên lắm ạ. Dứt lời M. bỏ chạy, vừa chạy vừa khóc. Lúc đó mình mới biết M. yêu mình, chuyện ơn nghĩa là cái cớ. Hi hi thì yêu. Đắm say được một tuần, 28 tết M. rủ mình về quê cô ăn tết. Nghĩ bụng tết đơn vị chỉ cho nghỉ có 4 ngày, quê mình ở xa không thể về được, ở lại một mình thì chán lắm, mình tắc lưỡi đi liền.

Dọc đường về, M. líu lo kể đủ chuyện về quê cô, mình ngồi nghe tai đực tai cái, đại khái Nam Hà quê có ao làng, một tụ điểm văn hóa làng, nơi hò hẹn của trai gái, nơi nghỉ ngơi của người già, chỗ đùa nghịch của trẻ con, vân vân và vân vân. Tóm lại ao làng như là đặc sản văn hóa của quê cô, chỉ quê cô có thôi, thích lắm. Nghe M. nói mình rất phấn khởi, ít nhất chuyến đi này cũng tận hưởng được cái ao làng cả đời mình chưa hề biết. Nhìn tranh ảnh, đọc văn chương thấy cái ao làng thật đáng yêu. Đêm trăng, nàng giặt áo cầu ao, chàng trên bờ thổi sáo. Cầu ao bên này mấy nàng đi lấy nước ríu ra ríu rít, cầu ao bên kia các cô gái tắm tiên, té nước đùa nghịch nhau rúc ra rúc rích, quá thích chứ còn gì nữa.

Về nhà, mình lâm vào màn chào hỏi liên miên mệt bã người, té ra M. báo trước cho cả nhà chuẩn bị đón chàng rể tương lai (chết, bỏ mẹ thằng cu, hi hi). Mình nháy M. ra thăm ao làng, cốt để tránh màn chào hỏi, họ hàng nhà M. đang lũ lượt kéo tới. M. kéo mình đi.

Công nhận ao làng quê M. đẹp thật, nó rộng chừng ba sào, nằm lọt thỏm giữa bốn bờ tre xanh, chỗ ấy mà tự tình thì hết ý. Cái ao được chia làm bốn, gọi là chia nhưng thực thì chỉ quy ước bằng bốn cái cầu ao. Có đóng biển nơi tắm, nơi lấy nước ăn, nơi giặt giũ, nơi cho trâu bò tắm. Mình hơi bị ngạc nhiên, nói tưởng cái ao chỉ để nuôi cá thôi chứ, nó là cái ao tù, tắm táp giặt giũ đã ghê, lại còn trâu bò tắm chung với người, lấy nước ăn cũng ở đây là sao, dân làng không thấy ghê à? M. lườm mình, nói ghê cái gì, xưa nay dân làng đều dùng vậy cả, có sao đâu. Anh không thấy người ta quy định rạch ròi thế à. Mình cười khì khì, nói chất thải chỗ người giặt giũ, trâu bò tắm sợ không dám mò đến chỗ lấy nước uống à? M. cười hồn nhiên, nói ao rộng thế không sao đâu. Hi hi kinh!

Bỗng mình thấy một cái đầu nho nhỏ đen đen nổi vật vờ nơi cầu ao lấy nước uống, giống như đầu trẻ con. Hai đứa chạy tới, đúng là đầu trẻ con, nhìn thấy cả cái tai nó nữa. M. tái mặt hét ầm lên, mình nhảy ùm xuống ao, cố làm Lục Vân Tiên một lần nữa. Vừa lội tới nơi, nghe mùi thối inh, muốn ọe. Mình nhắm mắt nhắm mũi nhấc cái đầu lên, hóa ra con mèo chết, lâu ngày phình to, lông lá rã ra từng đám. Mình ném con mèo lên bờ, nói phải thông báo cho dân làng đừng lấy nước ở đây nữa. M. cười hồn nhiên, nói không lấy đây thì lấy ở đâu, cả làng có mỗi cái ao. Vừa lúc em gái M. ra lấy nước, mình hét toáng lên, nói đừng đừng, đừng lấy nước ở đó. Con bé cười toe toét, nói tháng trước có người tự vẫn ở đây đấy, cũng trương phình lên như con mèo kia. Nó ngồi xuống cầu ao, thò chân khoắng nước, kỳ cọ chân tay cẩn thận rồi thò thùng múc nước, gánh về, nhẹ nhàng như không.

Đó là chiều ba mươi, nhà M. làm cỗ khá to. Mình không sao ăn được, nghĩ đến con mèo chết ở ao làng mà toát mồ hôi, cứ đưa thức ăn vào miệng là chực nôn. Ông bà già M. ngồi kẹp lấy mình, ra sức gắp gắp chan chan, nói ăn đi con, ăn đi con. Mỗi lần ông bà giục ăn mình lại giật mình thon thót. Thấy mình ngồi đực như ngỗng ỉa, ông già M. cười khà khà, nói thằng này giống tao, hồi mới về nhà vợ tao cũng không ăn được miếng nào. Câu nói ông già thức tỉnh mình, nghĩ bụng nếu làm rể làng này, suốt đời ăn uống nước ao làng thì chết bỏ bu, nát một đời trai hu hu.

Sáng mồng một mình viện cớ đơn vị triệu tập về trực chiến rồi biến, lặn một hơi không sủi tăm, bye bye mối tình bảy ngày, xa M. cho đến tận bây giờ. Sau này nghĩ lại thấy mình nông nổi, rất thương M. Thương thì thương nhưng mỗi lần nghĩ đến con mèo chết ở ao làng đều rùng mình, nổi cả da gà. Sợ lắm, hi hi.

Nguyễn Quang Lập


--> Read more..

Bạn bè năm châu..

free counters