Thứ Hai, 24 tháng 12, 2007
Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2007
CHÚC GIÁNG SINH VÀ NĂM MỚI VUI VẺ
Thứ Hai, 17 tháng 12, 2007
ĐI ĐÁM CƯỚI
Tiệc tan ra về . Có khối người bị mất mũ. Dân Việt Nam đến lạ, đến giờ này ai cũng có mũ mà lấy của nhau làm gì nhỉ .Người giữ xe không chịu trách nhiệm vì họ chỉ giữ xe thôi chứ không giữ mũ. Có cãi cũng huề.
Chỉ có bọn mình là chả sao. Mất có 4000 đ mỗi người lại chẳng bị mất mũ và quan trọng là chẳng phải cãi nhau với ông giữ xe . Vui ghê. Sáng suốt ghê.
Chủ Nhật, 2 tháng 12, 2007
Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2007
VOI TÂY NGUYÊN
Lúc tiễn mình về Net mới nói là ''em đã đi kiếm bà về và nói trước với bà đấy vì biết chị ko uống được'' . Tháng sau Net về Nha trang họp chắc phải bao Net một chầu mới được . Cậu ấy cũng thông minh ra phết . Mình còn một điều vui nữa là chụp cận cảnh được mặt một chú voi . Một thằng bạn trời đánh của mình dám ví mặt mình dày như mặt voi . Tức quá post lên blog cho mọi ngươi cùng ngắm . Hơ Hơ!
Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2007
Entry for November 24, 2007 BÃO SỐ 7
Nha trang vốn là mảnh đất THIÊN THỜI, ĐỊA LỢI VÀ NHÂN HÒA
Thứ Năm, 15 tháng 11, 2007
Thứ Tư, 14 tháng 11, 2007
Chủ Nhật, 11 tháng 11, 2007
Thứ Tư, 31 tháng 10, 2007
VỢ
Trời cứ mưa , mưa hoài. Chả thể đi đâu được., mặc dù có nhiều việc phải ra ngoài. Một mình ngồi trong phòng . Đang buồn, chợt thấy bên phòng kế hoạch có tiếng cười nói rôm rả. Ngó sang- thì ra cánh lái xe rảnh rỗi đang tán gẫu . Chuyện gì mà vui thế nhỉ?
-Các ông ạ, sao người ta lại có câu : Văn mình vợ người nhỉ?
- Vợ là cơm nguội của ta,nhưng là đặc sản của thằng cha láng giềng.
- Các ông chỉ được cái nói xấu vợ sau lưng thôi, không có các bà ấy thì khối ông khổ.
- Thì các ông cho tôi hỏi : mụ vợ nhà tôi có tật hay căn nhằn, suốt ngày che trách chồng.Khi lên giường thay vì nói những lời âu yếm dễ thương như những ngày mới yêu nhau thì toàn là chuỵện :tiền học cho con tăng, tiền chợ tăng mà tiền ông mang về chả tăng. Mất cả hứng.
- Còn mẹ mướp nhà tôi lai nghe ai đi thẩm mỹ viện xăm chân mày giống như 2 con đỉa vắt ngang, mũi đang đẹp lại đi nâng lên khiến cho 2 con mắt kéo gần nhau hơn – nhìn chả ra làm sao. Đên con ky nhà tôi nhận không ra cứ sủa suôt ngày.Nhìn chán quá mà chả dám phát biểu vì ầm nhà lên.
-Không biết vợ các ông có hay uốn nhuộm tóc. Tối đến lại đắp đủ các thứ kem kiếc trên mặt khiến cho bà có nhiều thứ mùi lạ trên người, ở gần cứ thấy ghê ghê.Tóm lại bị ức chế nặng.
- Cũng tại các ông cứ hay đi nhậu tới bến , ba hoa còn đi them tăng 2 , tăng 3 . Các bà tự soi gương và thấy mình không bằng các em bia ôm- sợ mất chồng phải tự làm trẻ ra đấy thôi.
- Bà xã tôi lại khác-ban ngày không biết phải làm nhừng gì ở cơ quan nhưng về đén nhà lại lăn ra ngủ.Mình có phát động phong trào thì cũng làm lấy lệ như kiểu ban ơn- chán chết.
-Ôi dào ! Các ông cứ chê vợ các ông đi nhưng tôi cá rằng các bà ấy dù sao vẫn là đặc sản của thằng cha láng giềng hay có giá ở cơ quan. Liệu mà giữ lấy!
-Ừ kết luận lại vẫn là ‘văn mình vợ người”
Chả thèm nghe nữa! không biét sau này nếu ta có chồng có bị nói xấu như vậy không nhỉ?Hừ, chăng qua đó là cái lý cho các cha tự biện hộ cho triết lý của mấy cha chán cơm thèm phở .Nhưng dù sao chă ai ăn phở cả đời được cả. Yên tâm lớn!Cần gì mà lo nghĩ cho già người đi, không khéo lại ế thật đấy.Hi Hi
Thứ Ba, 23 tháng 10, 2007
Entry for October 22, 2007
DiDo mnogo mi e haresa tazi pesen .A ti?