Thứ Ba, 2 tháng 10, 2007

TIÊM THUỐC


Đọc bài ‘’ Nhổ răng ‘’ của một bạn nào đó tôi chợt thấy vui và nhớ lại tuổi thơ của mình. Bạn thì bị đè ra nhổ răng còn tôi chuyên trị bị đè ra tiêm thuốc và châm cứu.

Hồi nhỏ tôi ốm yếu lắm , người còm nhom . Tôi bị hen và sổ mũi quanh năm, Ba má tôi thương tôi lắm bằng chứng là tôi chưa bao giờ bị đòn , trong khi cậu em trai tôi bị như cơm bữa – chắc tại nó nghịch còn tôi thì ngoan ( nhưng có lẽ tại tôi ốm yếu quá còn đâu sức mà nghich) . Ba má tôi nghe ai mách phương thuốc nào chữa khỏi bênh hen là làm liền . Nào là ăn nhau bà đẻ xào với trứng, nào là nuốt thạch thùng sống, nào là uông tiết ba ba, ăn nhau mèo đen v. v…Tất cả những phương thuốc đó tôi đều thực hiện tự giác và dễ dàng. Nhưng bệnh vẫn hoàn bệnh .Và kết luận lại là không gì bằng tiêm thuốc tây. Thế là vào mùa đông tôi thường bị đè ra tiêm thuốc. Tôi nhớ lúc đó cứ vào tầm 9 giờ sáng hàng ngày má tôi lại xin phép cơ quan nghỉ 15 phút để về chở tôi đi tiêm thuốc . Giờ này hồi đó hay có buổi phát thanh thể dục giữa giờ làm việc của Đài tiềng nói Việt nam. Và tất nhiên đến nơi là tôi lại bị đè ra để cô y tá tiêm thuóc . Tôi sợ đến nỗi sau này khi ko còn bị tiêm thuốc nữa nhưng cứ đến 9 giờ sáng khi nghe thấy tiếng nhạc đáng ghét đó là tôi tự nhiên cứ bi sởn cả gai ốc và run bần bật .

Sau đó một thời gian ba tôi nói : thôi con ko phải tiêm thuốc nữa , nhưng muốn khỏi bệnh thì phải đi châm cứu, mà châm cứu thì ko đau. Tôi nghe lời và vui vẻ theo ba đến một ông lang . vừa vào đến nơi đã thấy một bà đang nằm sấp trên lưng đày những kim là kim. Ối trời ơi tiêm thuốc chỉ với một cái kim mà còn đau chết ông chết cha thì châm cứu bằng máy chục cái kim thì chịu sao nổi. Và thế là tôi vùng ra khỏi tay ba tôi chạy một mạch khoảng 2km về nhà .

Chính vì thế sau này ai bảo tôi học nghề y tôi cũng ko học vì sợ bị tiêm thuốc và sợ cả tiêm cho người khác. Tôi thật là nhát gan , phải ko các bạn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn bè năm châu..

free counters