Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2007

TỎ TÌNH

Tôi và Hắn học chung một lớp hồi học đại học. Người đâu mà dễ ghét thế không biết. Người thì đen thui một cục. Ăn mặc thì luộm thuộm .Nói chuyện toàn xưng mày tao .Găp các bài tập không hợp với con gái bọn mình như : máy nông nghiệp, khí tượng thủy văn... hỏi cấm có bày lại còn cười nhăn nhở , cuối tháng đời sinh nghèo hết tiền tụi mình mượn ,đã không cho mượn lại còn thuyết giáo một thôi một hồi-Đã thế không thèm mượn nữa thà nhịn đói còn hơn.

Mùa hè năm ấy , toàn đơn vị đi lao động hái quả giúp cho hợp tác xã .Hôm đó , sau khi ăn sáng xong cả bon ra đồng làm việc . Đột nhiên chị Hảo- chị lớn hơn mình một khóa nói :

- Này chị đố em dám ném cục phân bò này vào tên kia .và chị chỉ vào Hắn.

- Dạ! Em sợ gì mà không làm , chị xem đây.

Nói rồi tôi bốc ngay một cục ném cái bộp , trúng phóc ngay đầu. Sao mà ném giỏi thế chứ. Hắn quay đầu nhìn tôi , tôi vùng chạy , Hắn rượt theo . Tôi chạy như tên bắn , gặp cái mương rõ là to tôi bay qua cái một, hắn hét lên:

- Mày có đứng lại không! Tao giết! Nhìn vẻ mặt giận dữ của hắn tôi sợ chết khiếp . Đến bây giờ nghĩ lại vẫn còn sợ.

Mùa thu đến- mùa tựu trường . Ngay buổi học đầu tiên , thay vì ngồi ở góc cuối giảng đường như mọi năm , tự nhiên Hắn lại sán lại ngồi cùng tôi trước khi hỏi rất tây : xin lỗi! chỗ này có ai ngồi chưa ?- Chưa! Và Hắn ngồi tỉnh queo như thể là chỗ đó hồi giờ của Hắn vậy.-Người đâu mà dễ ghét!

- Này em.Hôm nay lại xưng em cơ đấy, sao không mày nữa đi.

- Cho anh mượn cái bút.Sao Hắn biết tôi luôn có trong cặp nhiều bút nhỉ?

- Này em! Cho anh mượn cục tẩy- lại tẩy và lại không trả như bút – chả sao

- Này em! Cho anh mượn vở chép bài giảng tuần trước của em- Vở thì mình phải đòi.

- Này em! Tối nay anh sang phòng em trả vở nhé.

- Này em ! Tối mai thứ bảy mình đi xem phim nhé. Và cứ thế tôi như quen với tiếng ‘’này em’’ của Hắn .

- Này em ! Đưa bàn tay cho anh xem nào. Tôi ngoan ngoãn đưa bàn tay nhỏ bé của mình cho bàn tay hộ pháp của Hắn cầm. Hắn săm soi một hồi và lấy ngón tay viết lên bàn tay tôi ‘’AYE’’ và bỏ đi một lèo.

- Này em !Hắn dúi vào tay tôi một xấp giấy có đến 10 tờ giấy A4 , viết chi chít không chấm phẩy , nếu tôi đọc lên thành tiếng thì có lẽ đứt hơi mà chết. Và tôi đọc ngấu nghiến.Không ngờ người như hắn lại tỏ tình hay thế. Thì ra Hắn yêu tôi từ khi có sự cố cục phân bò. cứ thế từ ghét chuyển sang yêu hồi nào không hay . Và từ thu sang đông năm đó chúng tôi luôn sánh bước bên nhau tràn đầy hạnh phuic như những cặp tình nhân trên thế gian này .Tôi thật nhẹ dạ (con gái vốn nhẹ dạ mà) phải không các bạn .

Đời sinh viên thật là đẹp ! Ước gì thời gian ngừng trôi!





14 nhận xét:

  1. Vì mẩu phân bò mà mình lò dò tới đây.
    Câu chuyện hồi sau ra sao nhỉ?

    Trả lờiXóa
  2. Kết cuộc thế nào hở Bống?

    Trả lờiXóa
  3. Bây giờ là CPB ( Cục Phân Bò ) đang là ông hàng xóm tốt bụng của Bống. hè hè

    Trả lờiXóa
  4. Hôm nay đọc lại, thấy thời gian vẫn ngừng trôi với Bống đó chứ!
    Vui quá!
    Hỏi thăm anh bạn miền Tây nghe Bống.

    Trả lờiXóa
  5. Ảnh của BỐNG thật dẹp .Chúc chị mãi yêu dời chị nhé.

    Trả lờiXóa
  6. CPB hôm trước con đến gặp ấy à B?
    Chuyện tình lãng mạn quá chời chời

    Này em, sao em nghịch thế?
    Này em, phân bò thơm không?
    Này em, bắt đền em đó
    Gội đầu hết đời cho anh

    Trả lờiXóa
  7. Ông hàng xóm chung phòng dễ thương...

    Trả lờiXóa
  8. Không chỉ có đẹp mà còn.... Thơm nhiều ...đến già!

    Trả lờiXóa
  9. Bây giờ mới biết giá trị của phân bò...!!!

    Trả lờiXóa
  10. Phân bò thế mà làm nên chuyện nhỉ TBN

    Trả lờiXóa
  11. Bi con đã ghé thăm Sự tích đẹp cả một cuộc đời của Bống và CPB! Chúc hai Bạn vĩnh cửu Hạnh phúc, đầy niềm vui!!!!

    Trả lờiXóa
  12. Bây giờ mới biết "chuyện tình" của CPB và Bống . Chúc 2 bạn hạnh phúc .

    Trả lờiXóa

Bạn bè năm châu..

free counters