Thứ Tư, 23 tháng 4, 2008

Họp lớp

Đi họp lớp về. Vui ơi là vui.Năm nay, lần đầu tiên lớp mình tổ chức tại Quảng ninh và là cuộc gặp mặt dài nhất- một ngày và một đêm . 8 lần trước chỉ họp một buổi – sau khi ăn trưa là chia tay nhau . Năm nay cũng là năm lần đầu tiên có mình tham dự.


Cuộc hội ngộ đầy kịch tính vì chả đứa nào nhận ra mình cả .Mình bây giờ không phải là cô bé bị bênh hen rụt cả cổ, gày đét mo nang . lưng lại còng nữa chứ .Cả lớp chỉ dần nhận ra mình khi mình bắt đầu nói chuyện vì theo lời bon nó thì lúc này mình lại hiên nguyên là mình. Chả hiểu sao nữa. Ngược lại , mình cũng chỉ nhận được mặt một số đứa thân : cái Tỵ, Khu, Kiến, thàng Đạm , Thể( hồi bé nó tên Phệ), Tuấn- 6/25 đứa.Chúng mình học với nhau từ lớp 7 đến lớp 10- lớp 10B trường cấp 3 An Lão .


Chiều hôm đó( 19/4/2008) chúng mình ăn cơm tại Thành phố Hạ long và tối ngủ tại Vân đồn Quảng Ninh .Trưa 20/4 chơi , chụp hình và ăn tại Bãi Dài . Bọn mình chủ yếu chỉ nói chuyện với nhau khi ngồi trên xe . Chúng nó kể lại hồi bé mình chuyên giữ sổ điểm cuả lớp và nghịch vào loại nhất nhì lớp . Chuyên dẫn đầu các vụ dọa ma các bạn nữ và cả cô giáo dạy lý( mình vốn ghét môn lý mà). Mình còn hay làm trọng tài các vụ chúng nó vật nhau. Đứa nào thua sau khi bị vỗ đánh đét vào rốn và nhổ nước bọt vào . Kinh thế chứ.


Cái thằng Tạo sẹo trông xấu trai vậy mà đào hoa ra phết. Nó kể chuyện yêu của nó cả bọn lăn ra cười. Nó yêu cô đầu tiên- Tối nào cũng trồng cây si nhà cô ta , hai người cứ ngồi hai bên cái chõng tre giữa sân – nhìn trời nhìn đất nhìn trăng chán rồi lại về . Cứ như thế kéo dài đến 2 năm và kết cục là cô ta đi lấy chồng . Rút kinh nghiệm lần sau yêu cậu ta đánh nhanh rút gọn . Chỉ lần gặp mặt thứ hai trong tuần đó sau khi chào hỏi là ôm hôn say đắm đến nỗi lăn tùm xuống mương ướt hết quần áo cả hai và mất cả chìa khóa xe đạp.Khi về nhẽ ra lai nhau tình tứ thì phải vác cái xe cà khổ lên vai. Tuần sau thầy u Tạo mang trầu cau sang hỏi cô ấy làm vợ cho Tạo.Lấy xong là Tạo để vợ ở nhà đi bộ đội .Đóng quân ở đâu là có các cô theo đến đó . Đồng đội của Tạo hay được hưởng sái : bánh kẹo, chè Thái và cả chân giò nữa. Hi Hi. Có một cô lỳ ơi là lỳ đên nhà Tạo đóng quân ngồi ko chịu về. Tạo đi dạo xóm về thấy cô ta nằm ngay trên chiếc giường của Tạo ngủ. Tức quá , không biết làm thế nào. Sau một phút suy nghĩ Tạo bóp mũi và hôn vào mồm cho cô ta chết ngợp và vùng dậy chạy mất. Thế là thoát nạn.Cười đau cả bụng.


Trước khi chia tay bọn mình hát với nhau rất vui. Hôm đó ngoài Tựu – nguyên là quản ca của lớp mình cũng hát. Mọi người không ngờ là mình biết hát ( Chắc tại trong này mình hay đi hát karaoke). Bọn nó vỗ tay quá chừng.Cả lớp như sống lại tuổi 17 bẻ gãy sừng trâu. Thi nhau hát tập thể đủ các bài dưới sự điều khiển của quản ca.Vui ơi là vui.


Vui nhưng cả lớp luôn nhắc tới bạn Cầm mới mất đột ngột năm ngoái . Mất trong cô đơn vì Cầm chưa có vợ .


Cuộc vui nào cũng có lúc chia tay. Cuôc chia tay đầy nước mắt. Biết làm sao được! Ai cũng phải quay lại cuộc sống thường nhật của mình. Mỗi người một số phận. Sau cuộc gặp mặt mình thấy mình quả là may mắnhơn nhiều bạn .


Không biết năm sau và sau này có còn gặp đầy đủ các bạn không .



Sống trong đời sống cần có một tấm lòng- để gió cuốn đi….

2 nhận xét:

  1. Имам гости, ще чета пак по- късно Haaaaaaa

    Trả lờiXóa
  2. Hôm nay rảnh quá ha Bi . Đọc gần hết ẻn cũ của Bống

    Trả lờiXóa

Bạn bè năm châu..

free counters