Nhân ngày 20/11 Bống copy lại entry bên trang blog wordpress để nhớ lại thời sinh viên và cũng để nhớ lại cô giáo dạy tiếng Bun của mình
Tớ vốn có tính hay cười . Khi đã thấm ý một điều gì là cười không thể dứt . Hồi còn học phổ thông cũng hay bị đuổi ra khỏi lớp vì tội này . Khi qua Bulgaria học tớ vẫn không chừa được bệnh này .
Năm tiếng tớ học lớp dược gồm : Chị Thủy , Hòa , Xuyên, Lê Kim Loan và tớ. Vào một tiết học tiếng Bul , bà giáo Sưlza Georgieva phát âm từ "iaise" và vẽ lên bảng một dấu hiệu tròn – 0 .
Bà hỏi :- Kakvo e tova ?(Cái gì đây?)
Chúng tớ đồng thanh nói :- bukva Ô ( Chữ cái O)
Ne ! ne e taka (Không ! Không phải vậy) – Bà giáo giận dữ trả lời . Tính bà giáo này vốn đồng bóng nên hay giận dữ bất thường . Nói rồi bà tự kêu cục ta cúc tác như gà mái và cho tay xuống mông . Sau đó lại ra hiệu bằng cách đưa tay lên miệng và diễn tả động tác nhai – ngon ngon .Lúc đó chúng tớ mới hiểu đó là quả trứng gà và từ " iaise "là quả trứng.
Nghe tới đó , tớ lên cơn cười . Bà giáo đuổi tớ ra khỏi lớp nhưng tớ không đi . Bà túm cổ tớ thì tớ níu lấy cái bàn – kiên quyết một tấc không đi và môt ly không rời.
Khoảng giưa giờ chúng tớ học tới mệnh lệnh thức : – Vlez ( Hãy đi vào ) và izlez ( Hãy đi ra ) . Bà bảo tớ đứng lên và thưc hành hai mệnh lệnh thức kia .
Khi bà nói – izlez , tớ vừa bước ra khỏi cửa là bà tống tớ ra luôn bằng cách khóa trái cửa phòng lớp .
Tớ không vào học được – ra căntin ngồi nhai bánh kifla . Quay vào , cửa lớp vẫn khóa . Không cho tớ vào thì tớ về ký túc xá ngủ . Nghe các bạn nói cả tiết học đó bà dạy không yên . Vừa dạy vừa liếc ra cửa. Cầm lòng không đậu , bà ra khuôn viên của trường tìm tớ – trong khi đó tớ ngủ kỹ ở phòng ký túc xá và bà cho lớp nghỉ học để đi tìm tớ vì sợ tớ lạc mất . Nghĩ lại thấy thương bà giáo ghê . Đúng là tình mẫu tử . Lúc đó sao tớ trẻ con thế. Cũng đúng thôi – Có 17 tuổi thôi mà
Khi người ta có tuổi, người ta hay hoài niệm về cái thủa xưa! Những kỷ niệm xưa khó quên trong đời.
Trả lờiXóaNhất tự vi sư! Chúng ta luôn trân trọng những người thầy của chúng ta trong đời.
Không nhận ra và không biết Bống là nàng tiên nào trong những nàng tiên ở trên đâu Bống ơi!
Trả lờiXóaThời gian nó làm phôi pha chúng ta như thế đấy!
Đứng thứ 2 từ trái qua
Trả lờiXóaNhìn xinh đó Bống à!
Trả lờiXóaBống hồi trẻ xinh quá, chỉ nước da thôi là ăn tiền rồi hén.
Trả lờiXóaTặng cho cô giáo dễ thương của Bống những đóa hoa thật tươi nè.
Ui, nhìn chị hổng ra luôn :((
Trả lờiXóaKỷ niệm khó quên trong thời tuổi trẻ chị hén!
Hà nhìn chẳng biết Bống là nàng nào, vì ai cũng dễ thương quá. Đúng là kỷ niệm khó quên khi nhớ về người thầy của mình Hồi trẻ Hà cũng hay cười, cười đến nỗi không định nghĩa được đạo hàm thầy cho 02 điểm về tội cười.. 20/11 năm nào Hà cũng có nhắc kỷ niệm về người thầy của mình. Mong sao những người thầy thân thương của chúng minh luôn vui khỏe Bống hen.
Trả lờiXóaKỷ niệm vui và cảm động!
Trả lờiXóaBống là người T2 từ phải qua đúng không Bống?
Trả lờiXóaHọc trò gì mà lì thế ko biết hahaaaaaaaaaaaaaaa
Trả lờiXóacô giáo tình cảm quá
Trả lờiXóahaha...Bống nghịch & vô tư thiệt, bị cô giáo cho ra khỏi lớp mà còn ăn uống & ngủ nghĩ được nữa chứ.
Trả lờiXóaNhìn hông ra Bống luôn, xinh thiệt :)
Trả lờiXóaNgày xưa phá… giờ ngồi nghĩ lại thấy thấm và thương Cô phải hông chị :)
Kỷ niệm đẹp!
Trả lờiXóaNgười thứ 2 từ trái qua
Trả lờiXóaTớ lỳ tới già luôn nè
Trả lờiXóaPhục chị Bống thật, gặp em chắc chỉ có khóc nhè thôi!!!! :)
Trả lờiXóaCô học trò này ngang thật đấy.
Trả lờiXóaMà thế thì mới có chuyện chọi CPB chứ! Nhỉ?
Ти беше "твърда"! Но вашата преподавателка беше по-твърда!!! Но животът няма смях, как можем и за какво да се живеем? И сега Ти и твоята преподавателка сте напълно ПРАВИ! ЧЕСТИТО......Bống nhá!
Trả lờiXóaBà giáo của Bống là bà Salja Georgieva
Trả lờiXóa