Chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu du Lặng nghe sóng gọi ngọt ngào Hàng dừa nghiêng bóng ru nhau thầm thì lời âu yếm Dìu nhẹ đôi cánh mềm rã rời Ðàn chim bé nhỏ ngập ngừng Nhẹ hương gió đưa về khoảng trời cũ
Một mình ta đứng nhìn mối tình duyên tan theo Ngàn con sóng gào bạc đầu Nhẹ sầu lên dấu chân ghi cuộc tình nhòa trên cát Lời người nghe đã chợt lạc loài Trên thân dã tràng tủi phận Hoài công tháng năm xe cát biển Ðông
Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạ Thầm gọi tên người đã vắng xa phương trời Cuộc tình như cơn lốc mang theo hồn người vào trùng dương khép kín u mê ngàn đời Tình người đâu có thấu cho tả
Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên Trên bãi cát vàng hão huyền Chợt nghe lớp sóng xô lên đời mình nhiều cay đắng Cuộc tình trên tháng ngày muộn phiền Còn in vết hằn đời mình Người ơi hãy ru tình ta vùi quên
Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạ Thầm gọi tên người đã vắng xa phương trời Cuộc tình như cơn lốc mang theo hồn người vào trùng dương khép kín u mê ngàn đời Tình người đâu có thấu cho tả
Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên Trên bãi cát vàng hão huyền Chợt nghe lớp sóng xô lên đời mình niềm cay đắng Cuộc tình trên tháng ngày muộn phiền Còn in vết hằn đời mình Người ơi hãy ru tình ta... vùi quên
Beautiful !
Trả lờiXóaQuá đẹp Bống ơi!
Trả lờiXóaTrần Thu Hà
KIẾP DÃ TRÀNG (ST: Từ Công Phụng)
Chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu du
Lặng nghe sóng gọi ngọt ngào
Hàng dừa nghiêng bóng ru nhau thầm thì lời âu yếm
Dìu nhẹ đôi cánh mềm rã rời
Ðàn chim bé nhỏ ngập ngừng
Nhẹ hương gió đưa về khoảng trời cũ
Một mình ta đứng nhìn mối tình duyên tan theo
Ngàn con sóng gào bạc đầu
Nhẹ sầu lên dấu chân ghi cuộc tình nhòa trên cát
Lời người nghe đã chợt lạc loài
Trên thân dã tràng tủi phận
Hoài công tháng năm xe cát biển Ðông
Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạ
Thầm gọi tên người đã vắng xa phương trời
Cuộc tình như cơn lốc mang theo hồn người
vào trùng dương khép kín u mê ngàn đời
Tình người đâu có thấu cho tả
Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên
Trên bãi cát vàng hão huyền
Chợt nghe lớp sóng xô lên đời mình nhiều cay đắng
Cuộc tình trên tháng ngày muộn phiền
Còn in vết hằn đời mình
Người ơi hãy ru tình ta vùi quên
Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạ
Thầm gọi tên người đã vắng xa phương trời
Cuộc tình như cơn lốc mang theo hồn người
vào trùng dương khép kín u mê ngàn đời
Tình người đâu có thấu cho tả
Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên
Trên bãi cát vàng hão huyền
Chợt nghe lớp sóng xô lên đời mình niềm cay đắng
Cuộc tình trên tháng ngày muộn phiền
Còn in vết hằn đời mình
Người ơi hãy ru tình ta... vùi quên
hay quá hay
Trả lờiXóaSợ khối óc con người thiệt hen Bống ...Tài tình !
Trả lờiXóabàn tay và khối óc làm nên tất cả... đẹp quá.
Trả lờiXóaCát mới nói được ngôn ngữ điêu khắc tới cỡ đó!;-)
Trả lờiXóađẹp quá hic
Trả lờiXóatuyệt vời, sáng tạo hiếm có, người sưu tầm cũng có đầu óc, thx
Trả lờiXóaqua dep luon Bong ui, dung la kiet tac nha chi.
Trả lờiXóaQuá công phu. Đẹp!
Trả lờiXóa:D
Đẹp lắm! Bống tài thật. Chị sưu tầm toàn ảnh đẹp, lạ k hà.
Trả lờiXóaTuyệt đẹp chị Bống ơi!
Trả lờiXóaDep va song dong qua..Than phuc!!!
Trả lờiXóa